Đăng ngày:
"Sắp 8/3, tía Jesse sẽ làm gì?" - một đứa hỏi vang trong cuộc họp định kỳ buổi sáng. Tôi sững lại một giây, ly cà phê trên tay có vị... mặn. "Ủa gì vậy? Valentine mới qua chưa được một tháng mà. Ta nghĩ tiền của ta như gạo, đựng trong cái bao bị thủng, chở đi dọc đường từ Valentine qua ngày Quốc tế Phụ nữ" - tôi cuối cùng cũng tìm được cách nói vui vẻ, thể hiện sự ngỡ ngàng của mình. Nhưng tôi chợt đổi giọng, nghiêm túc hệt như ông nội mình, bắt đầu hồi tưởng: "Ngày xửa ngày xưa, khi chưa có iPhone, tóc ta vẫn xanh và khủng long còn tồn tại, bọn ta chỉ có một ngày duy nhất, là Lễ Tình nhân. Chúng ta, như trong bài hát Ông bà anh, chỉ viết thư tay, hái hoa cỏ ven đường tặng người thương. Bây giờ có quá nhiều ngày lễ, chúng lẫn lộn vào nhau và dễ bị sao nhãng, hệt như bữa sáng mới ăn vào hôm qua vậy". Lúc này tôi bắt đầu nghiêm chỉnh hơn. Quả thực nếu chỉ có một ngày, ta sẽ khó mà quên được. Nhưng đàn ông Việt Nam dường như luôn phải sống trong hoang mang. Sống lâu ở đây, tôi cũng bị lây cảm giác này. Khi nghe ai nói tới một ngày đặc biệt nào sắp đến, tôi sẽ toát mồ hôi vì sợ mình bỏ lỡ. Quên tặng quà cho phụ nữ, tôi hình dung, cũng như trót làm cho cô gái nào đó mang bầu mà chưa kịp cưới. Họ sẽ ùn ùn kéo đến trước cửa nhà tôi, trừng mắt chất vấn: "Sao không có hoa, sao không gửi quà, anh là người đàn ông như thế hả Jesse?". Ngày 8/3 ra đời từ lịch sử đấu tranh mạnh mẽ cho quyền lợi và sự bình đẳng của phụ nữ toàn thế giới. Nhưng ý nghĩa nguyên thủy này đã dần phai nhạt ở hầu hết quốc gia. Nó dần trở thành dịp để nam giới thể hiện tình yêu, sự trân trọng người phụ nữ qua những món quà. Và như thế, chúng tôi lại có thêm một ngày để nơm nớp. Tôi thống kê được ít nhất 22 ngày trong năm mà đàn ông không nên quên. Ngay sau Valentine 14/2, Quốc tế Phụ nữ 8/3 là Valentine Trắng , Valentine Đen , Ngày của những người yêu nhau , Ngày hôn và làm hòa ... Dù với mình, tôi cảm thấy chỉ cần nhớ hôm qua là Valentine và ngày mai là sinh nhật mẹ, thế là đủ. Nhưng ba cô gái này rất háo hức với các ngày lễ. Có lẽ vì họ còn trẻ và độc thân. Tôi không hề ghen tỵ, mà ngược lại, thấy nhẹ nhõm khi những ngày tháng đó đã đi qua. Tôi chẳng mong gì hơn ngoài việc không bao giờ phải quay lại quãng thời gian ấy nữa, cái thời mà ta phải trưng bày bản thân như một quả cà chua ngoài chợ, để những "khách hàng tiềm năng" săm soi, bóp thử xem đã chín hay còn xanh. Tôi cũng mong ba đứa trẻ, mà tôi coi như con gái, sẽ có ngày chọn được "quả cà chua" xứng đáng. Nhưng tôi thực lòng chưa thấy nhiều hy vọng, khi mà từ chúng, tôi quan sát được cách tiếp cận phụ nữ của đàn ông hiện nay - một phản ánh rõ nét về kiểu tình yêu hiện đại. Có nhiều cách khác nhau, nhưng hầu hết được thực hiện với nỗ lực tối thiểu, dường như chỉ để tiết kiệm năng lượng. Chẳng hạn, Gen Z tán tỉnh nhau qua một chuỗi tin nhắn như sau: Thứ hai: Xin chào em, làm quen được không? Thứ ba: Chào em, làm quen được không? Thứ năm: Em có đó không? Thứ sáu: Lemon question! . Thứ 7: .、Chủ nhật: Nếu không trả lời thì anh xóa kết bạn nhé! Trong khi các cô gái của tôi thì đang chìm đắm trong hàng nghìn bộ phim truyền hình Hàn Quốc - nơi chúng mơ mộng về viễn cảnh bên cạnh một anh chàng đẹp trai, đan tay nhau, ôm chặt lấy nhau, lắng nghe những bản nhạc lãng mạn và ngân nga theo giai điệu hạnh phúc. Những bộ phim này cũng thường có mô-típ: nam chính sẽ vượt qua mọi thách thức to lớn của cuộc đời, trong đó có cả sự đeo bám của nhiều cô gái khác, để đến với tình yêu duy nhất của anh, là nữ chính. Những tưởng tượng như vậy phản ánh sâu sắc tâm lý con người. Đàn ông sẽ gắn kết khi họ thấy có thể chia sẻ cảm xúc. Còn phụ nữ cần một người đàn ông kiên định, không bỏ rơi họ để chạy theo những cuộc vui bên ngoài, ngay cả khi họ xấu xí, nặng nề trong những giai đoạn bước ngoặt như mang thai hay sinh con. Đàn ông có thể yêu ngay từ ánh nhìn đầu tiên, trong khi phụ nữ lại cần nhiều hơn thế. Họ muốn thử thách khả năng chịu đựng, sự đáng tin cậy của người đàn ông trước khi đặt trọn con tim vào người bạn đời của họ. Đàn ông nghĩ, chỉ cần nhớ tới và tặng một món quà, là xong nghĩa vụ với một ngày lễ. Nhưng phụ nữ sẽ còn phải dò xét, món quà ấy có được chuẩn bị công phu không, và còn gói ghém trong đó ý từ gì chăng. Phụ nữ vì thế thường không dễ hài lòng với thứ đầu tiên họ đạt được. Tôi lại lần nữa trải nghiệm điều này, khi câu hỏi vu vơ trong cuộc họp định kỳ dần biến thành "cuộc hội thảo" về tình yêu của đàn ông, với một vấn đề "vĩ mô" họ đặt ra cho tôi: dựa vào đâu ta nhìn thấy tấm lòng của người đàn ông sau những món quà? Cuộc sống đã thay đổi rất nhiều kể từ khi tôi còn là một chàng trai trẻ. Internet ra đời đã gợi ý cho các chàng trai hàng nghìn thông điệp phức tạp sau các món quà, khiến tôi khó lòng mà nắm bắt. Nhưng tôi cảm thấy cần phải trả lời rất có trách nhiệm với câu hỏi này, nên đã tìm đến một người cha nhiều con, có cái tên rất đặc biệt - Cậu Năm - một người bạn tốt của tôi. Anh ấy tròn trịa như Phật Di Lặc, với nụ cười chiếm đến ba phần tư khuôn mặt và dễ dàng chiếm lấy một nửa trái tim của bất kỳ ai nhìn thấy nó. Tôi hỏi anh cùng một câu hỏi mà các biên tập viên Gen Z đã hỏi tôi. Và anh trả lời: "Chắc đi nhậu. Nhậu không Jesse?". Bất ngờ đấy, tôi tưởng anh bạn của tôi đã trải qua những ngày lễ này một cách rất đau đầu. Vì thế tôi nhiệt tình đáp ứng yêu cầu của anh ấy. Trong lúc nhậu, tôi hỏi: - "Mà Cậu Năm này, anh từng làm điều gì lãng mạn chưa?" - "Vậy còn cầu hôn?" - "Không luôn" Rồi anh ngồi trên võng, ca lại giai điệu anh từng hát cho người phụ nữ của mình. Đó là bài hát ấm áp nhất mà trước giờ tôi từng nghe, từng nhịp ngân nga như xoáy sâu vào tâm hồn. Lúc này tôi chợt hiểu vì sao vợ của anh lại chấp nhận sinh nhiều con cho anh như vậy. Anh chưa từng hoa mỹ, chưa từng hành động lãng mạn, nhưng mà anh có giọng hát ngọt ngào và chân thành quá. Anh nói anh biết tỏng, rồi một lúc nào đó, vợ anh sẽ chẳng thể nào chạy trốn khỏi giọng hát ấy. Tình yêu đến tự nhiên không cưỡng được. Tôi không tìm được câu trả lời rõ ràng cho bọn trẻ, nhưng tôi giải quyết được một khúc mắc bấy lâu của mình. Hóa ra, lãng mạn có thể đơn giản hơn mình nghĩ. Hóa ra phụ nữ đôi lúc cũng không quá khó hiểu. Ba đứa trẻ Gen Z và vợ của Cậu Năm, dù thích hay là chẳng màng quan tâm đến hoa, quà, hay những điều lãng mạn, thì vẫn luôn cần tới những dấu hiệu thực sự của tình yêu. Jesse PetersonChúng cười rộ lên.
Thứ tư: Em ơi làm quen nè.
- "Chưa, chưa bao giờ"